Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Tình Yêu U MẶC

Trong góc khuất của tâm hồn , ẩn náu một tình yêu U mặc !!!

Một tình yêu đã và đang ẩn náu trong vô thức... Khi và chỉ khi ta trực nhận ra chính ta , liền có sđồng cảm và tình yêu U Mặc tối tăm ấy đã bùng lên xao xuyến cả tâm hồn ...

Nhớ xưa có một câu nói U Mặc thổn thức xao động cả tâm hồn khi chợt nhận thức về nó :

" Xin Cha tha tội cho chúng , vì chúng đã Không Biết việc mình đã làm "

 

  

Loài người đã kết tội và kết liễu  như một kẻ tội đồ , bởi đã đem sự Sáng giác ngộ  ! 

Một câu nói làm rung động xao xuyến trái Tim ta :

" Hãy yêu thương nhau như chính bản thân mình " 


  

Tình Yêu U Mặc !

 

Có câu “Tình yêu ko mù quáng, nó thấy những điều mà chúng ta ko thể thấy”.

Đứa trẻ ăn xin hoàn toàn ko có lòng tri ơn thực sự đáng thương yêu. Vì “Tình yêu ko được biết bởi những người biết nó, chỉ được biết bởi những người ko biết nó” (Áo Nghĩa Thư).

Đó là U Mặc.

Mắt ko thể thấy tình yêu, nhưng tình yêu làm cho mắt có thể nhìn thấy cái đẹp ==> Tình yêu thấy nhanh hơn mắt, nhưng thấy cùng mắt.

Tư tưởng ko thể hiểu được tình yêu, nhưng tình yêu làm cho tư tưởng sáng suốt và có đạo đức ==> Tình yêu nghĩ nhanh hơn trí năng, nhưng nghĩ cùng trí năng.

Đó là U Mặc.
U Mặc ko là tối, mà là sự sáng láng khiêm nhường, là sự khiêm nhường vĩ đại. Như tia sét ngang trời. Nó tiềm ẩn trong mây, biểu hiển cùng 2 đám mây, và cũng không phải là mây.

Trong rất nhiều biểu hiện của những người đang yêu, chớ quên còn có tình yêu soi lối nhé . 

( trả lời của : @ ♥•lOv€µ•♥ )

 

 Nụ cười U Mặc

Trong góc khuất của tâm hồn, có  tình yêu U mặc ẩn náu, nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng vô cùng ảnh hưởng, chi phối ta, đôi lúc lấn át cả tình yêu khác..

  Đai diện văn chương U mặc--Lâm Ngữ Đường
"Lấy một nắm đất sét
Nặn thành hình anh
Vắt thành hình em
Rồi hòa chung nhau lại
Nặn thành hình em
Vắt thành hình anh
Trong chất đất của em --có anh
Trong chất đất của anh --có em "
Thân ái
( Trả lời của : @ Lifefun )
----------------



Trang Chu ( Hồ Điệp mộng )

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

SỰ SỐNG là TÌNH YÊU








Con người ai cũng có tình yêu tự trong bản thể . Nhưng tình yêu sẽ cho chúng ta hạnh phúc hay đau khổ là bởi một tâm thức nhìn nhận về tình yêu .
Tình yêu như Gió kia thổi vào các vật sẽ cho ra âm thanh khác nhau , tùy vào hình tướng của vật , cũng vậy , tình yêu sẽ tùy thuận vào tâm thức của mỗi người mà hiển hiện ra khác nhau do sự nhận thức .
Điều kiện tiên quyết của tình yêu là vô điều kiện , tình yêu sẽ bùng dậy trong chúng ta khi và chỉ khi tâm thức chúng ta bất chợt bắt gặp ở đối tượng có cái Chân , Thiện , Mỹ từ đó tình yêu đã xao xuyến tâm hồn và thổn thức trái tim đồng thời có sự đam mê về thân xác ...
Một tâm thức Vô minh sẽ luôn coi trọng cái Tôi to lớn của mình , một lý trí toan tính đa đoan , một cái tôi tự trọng cao vượt và đầy tự ái ...luôn muốn chiếm hữu tình yêu của đối tượng mình yêu mà không hề biết rằng người có yêu ? như ta đã yêu ...chỉ vì ta chỉ yêu chính bản thân ta mà thôi . Từ lý này tình yêu mang đầy đau khổ và sẽ chuyển sang lòng thù hận khi người chối từ tình yêu vốn mang đầy tính ích kỷ và chiếm hữu ...Khi bản thân đã có điều kiện đối với người , thì tình yêu trong bản thân đã vỗ cánh bay mất tự lúc nào !



Cuộc sống của tất cả chúng ta chỉ có Tình Yêu và sự sống của bản thân . Nhưng con người đã biến cuộc sống của chính mình thành Vô nghĩa 
 Sự khôn ngoan ; thông minh và trí tuệ , chỉ phục vụ cho chính cái TÔI to lớn của mình , bằng mọi phương tiện để mưu sinh , bằng lý tưởng mà nó không bao giờ nắm bắt , bằng những phương cách sống mà nó tưởng là chân lý của cuộc đời . Chúng ta đã lao mình vào những thứ vô nghĩa này như con Thiêu Thân . Chúng ta luôn tự hào sự khôn ngoan mà ta đã có ,  , Ta trí tuệ hơn người , hãnh diện vì mình là loại động vật trí tuệ sáng giá nhất ; nhưng chính thật bản thân Trí tuệ và những tài năng mà chúng ta đã và đang có đó lại không giải quyết cho sự hiện hữu và tồn tại của Chính Mình trên cõi đời này để làm gì ? Thật đáng hổ thẹn cho trí năng !!! Ta chưa bao giờ là con Người đúng nghĩa  .
Tình yêu của bản thân  , chỉ là yêu chính bản thân   , Tình yêu của chúng ta  , đã có từ muôn đời , và Tình yêu ấy đã yêu chúng ta , đã ở cùng ta .  Nhưng chúng ta thì không bao giờ nhận được ra điều ấy , vì đã được ẩn dấu , chỉ nghĩ rằng chính bản thân của mình đang yêu thương  ! Bởi tình yêu Huyền nhiệm và kín đáo như vậy , cho nên đã làm cho chúng ta không bao giờ nhận diện được chính bản thân mình ; từ đó chúng ta bắt đầu ích kỷ trong tình cảm mà ta đã có . Mọi sự thù hân , ganh ghét , đố kỵ , và lòng độc ác xuất hiện khi chúng ta không chiếm hữu được , hay không được đáp trả .  .
Chúng ta đã yêu thương bởi một tâm thức mù lòa , ích kỷ , đố kỵ , ganh ghét , đau thương . Thế rồi lại cho rằng trái Tim mù lòa ! Tình yêu mù lòa ! thật khôi hài .





Một tâm thức biết mình vốn vô minh , đầy mê muội , mù lòa trong tình yêu ... không đặt ra một điều kiện gì cả , ta yêu người như ta đã yêu ... cái TÔI của ta quả thật bé mọn , tình yêu của ta thì quá lớn ...Ta đã và đang yêu người , cho dù người có đến và có ra đi ... người tùy thuận với ta thì vui , người nghịch với ta thì chẳng lấy làm buồn , ta luôn cảm ơn đời ... cảm ơn đã có người để ta chợt bùng dậy tình yêu thương ...Một tình yêu không hề có sự chiếm hữu làm của riêng mình ...



Cuộc sống của chúng ta sẽ như thế nào với những trí tuệ siêu việt mà không hề có mặt của yêu thương ?
 Chúng ta vẫn thường dùng lý trí , ( trí năng ) cho một cuộc tình đầy toan tính ! Có bao giờ chúng ta biết dùng trí năng để phục vụ cho tình yêu trong bản thân chúng ta ? 
Chúng ta  thực sự không biết được Tình yêu vốn cao quý và đẹp đẽ trong ngần . Cái mà bản thân chúng ta vốn đã có sẵn từ khi lọt lòng MẸ cho đến khi nhắm mắt lìa đời
Bí ẩn của Tạo Hoá thật quá sức huyền vi và ảo diệu , tình yêu chỉ dành cho những tâm hồn trong sáng xứng đáng để được lãnh nhận nó . Lạ lùng thay , cho những tâm hồn thăng hoa và hùng tráng .
 Họ đã YÊU THƯƠNG biết bao cho cuộc đời này ! ! !






 Tình yêu nhân vị mới thực dồi dào phong phú

...linh động ... Khi bản thân chính ta là một chủ

 thể có ý thức,chủ thể hoạt động tự do , chủ thể

 vừa là nguồn gốc vừa là đối tượng tình yêu 
.
Chủ thể có ý thức về chính mình , biết thật ta là

 ai , về tha nhân ,về siêu việt giới , về vũ trụ ngoại

 giới . Đó là ý thức đầu tiên bộc lộ Nhân Vị .

 Bạn tự biết Ta là ai ?  Nó tác động lên chính sự 

nhận thức của bạn , tác động bản ngã , hay là 

nhân vị nhận ra chính mình . nhận ra giá trị của 

bản ngã hay là của nhân vị .

Bản ngã là đối tượng và trung tâm của ý thức , 

nhìn vào chính mình , tự khám phá ra chính 

mình , nhân vị đã nhìn ra giá trị thật sự của bản

 thể . Như vậy ta mới áp dụng cho những trải

 nghiệm , hay những hoạt động của người khác

 đối với ta . một chủ thể tự điều khiển tư tưởng 

của chính mình .

Đồng thời ta tự điều khiển đời sống đạo đức ,

 không mâu thuẫn với những đòi hỏi và những 

khuynh hướng chính đáng được chôn sâu tận 

đáy bản ngã , khuynh hướng vị ngã , vị tha , vị lý 

tưởng siêu việt ...




Ý thức về chính mình ta có ý thức về tha nhân , đây là ý thức của nhân vị khác với ý thức cá nhân . Ý thức nhân vị có ba yếu tố cấu thành :
 Ý thức cá nhân ,Ý thứcTha nhân , Ý thức nhân loại , và nó được thực hiện bằng Tình Yêu nhân Vị .
Điều kiện tiên quyết ấy là Tự Do , là một sự kiện hiển nhiên do kinh nghiệm tâm lý bằng ý thức , và nhất là do trải nghiệm sống , bằng trực giác nhìn thẳng thấu tỏ nó trực tiếp của ý thức , ta tự định đoạt , không phi lý , không bừa , có giá trị ý thức sáng suốt và có suy nghĩ . 
Nhân vị tự do biết việc mình muốn , biết việc mình phải làm , chứ không phải tự do loạn hành , đạp trên lý trí , và sự phán xét của lương tâm . Như vậy Tự do nhân vị là tổng hợp của tự do tâm lý và tự do đạo đức , với sự thiêng liêng thanh tao và thuận tiện ...Ngõ hầu cũng là nơi ta trao đổi Tình Yêu .


Tình yêu nhân vị là trao đổi thông cảm hai nhân vị , giữa nhiều nhân vị , dầu tính tình bất đồng và rất khác nhau .

Ý thức về chính mình và về tha nhân , ý thức này dựa trên sự vị tha , mình là tấm gương cho mình , phản chiếu tha nhân , tìm ra bản tánh của ta , tức là đã vượt biên giới cá nhân , để thông cảm cho anh chị em trên toàn thể cộng đồng , một tình yêu bao la ...

Tình yêu nhân vị vượt phóng lên trên , tìm sự hòa hợp , vừa nhân văn hóa , nhân đạo hóa , lấy chân , thiện , mỹ làm đối tượng , và là một tình yêu luôn hướngthượng ...lấp đầy khát vọng yêu thương trong mỗi con người của tất cả chúng ta .

         
 Tình yêu là sự Sống .

 Không có Tình Yêu  thì sự Vô nghĩa của cuộc sống đã thống trị chúng ta .
---------
Trang Chu ( HỒ ĐIỆP mộng )


        





                                                                                                   






Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

Giáng Sinh 2013

Một mùa Giáng Sinh An lành cho hành tinh xinh đẹp của chúng ta .
Cùng một năm mới An Khang và thịnh vượng cho 
TRÁI ĐẤT
Cuộc sống của chúng ta sẽ bình an biết bao khi tất cả chúng ta đến với nhau bằng 
TÌNH YÊU THƯƠNG .
Không bao giờ đến với nhau bằng 
LÝ TRÍ toan tính Đa Đoan ...




Xin Chúa Hài Đồng ban BÌNH AN cho Thế Giới 

Một năm mới chứa chan tình yêu thương ... nụ cười ...



                                                                                                                      Trang Chu ( Hồ Điệp mộng )

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

SỰ IM LẶNG CỦA TÂM THỨC

  
 Ánh sáng của Ý thức không thể soi rọi tới thân phận kiếp người 

   Từ trong VÔ THỨC tối tăm ấy đã cho Ta một ánh sáng lóe lên trong Tâm Thức để Ta đã tự BIẾT chính mình ...



 Tình yêu hỡi ...Chúng ta cùng nhau vẫy đôi cánh Bằng tung gió nhé ...
Yêu biết bao cả cuộc sống này ... Tâm hồn ta xao xuyến...trái Tim rung lên cung bậc của Yêu Thương , bao cảm xúc ùa vào trong thân xác ... nghe tái tê , nghe đau đớn , nghe miên man ... Hơi thở gấp làm hồn ta TÍM lại ...Ngập trong ta hoan lạc bi thương ...


 

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

Ta là ai ? Ta sống mục đích ý nghĩa gì ?




Loài người vốn đã được sinh ra từ Vô Minh !!!


Khi tâm hồn đã đến lúc trưởng thành...trí tuệ cũng vừa đủ để nhận thức mọi việc , thì vấn đề về sự sống và tình yêu của ta cũng đã lớn mạnh . Trong tâm hồn ấy nó bắt đầu biết yêu thương , muốn yêu và được yêu . Trong tâm hồn và trái Tim đầy nhiệt huyết ấy , đang bùng lên ngọn Lửa của Yêu thương ... Song hành với tình yêu trong bản thân ta , thì một vấn nạn về sự sống cũng bắt đầu xuất hiện : Ta là ai ? và sinh ra đời này để làm gì ? Tại sao Ta phải sống để rồi lại phải chết đi .???
Vấn đề này nó bắt đầu làm cho tâm thức ta phải chịu dằn vặt ...thật là khó khăn để giải quyết chính cái Sống của bản thân mình . Hầu như mọi ngày , vấn nạn này không rời khỏi tâm trí , nó bắt ta phải tư duy không ngừng nghỉ cho cuộc sống chính bản thân mình .
Ta nhận thấy sự học hỏi chỉ là để có phương tiện tốt hơn cho việc mưu sinh của ta , nó không thật là mục đích để làm người và để sống ...
Con người càng có phương tiện địa vị , tài lợi thì càng xa rời  Chân , Thiện , Mỹ của chính mình ...Và cũng có nghĩa là, chính  ta chỉ là một trong những phương tiện để tự mưu sinh ...
Tiền tài , vật chất , địa vị và quyền lực ...ta nhận ra chỉ là phương tiện để ta sống mà thôi , mọi mục đích và mưu cầu hạnh phúc của ta cũng chỉ là những chuyến Xe đi đi về về ...
Cao hơn thế nữa , ta cũng nhận ra rằng những lý tưởng về Tôn Giáo chỉ để tự tìm một nơi trốn tránh bình yên của tâm hồn đang gào thét ...Những lý tưởng về chính kiến , khoa học , kỹ thuật , nghệ thuật ....chỉ là một mớ bồng bông do con người tạo ra , để lao mình vào đó , tự xoa dịu nổi đau , cho một thân phận đã được sinh ra làm người , mà chính nó không thể nào tự biết nó .
Thế rồi cuối cùng không còn đường nào khác , nó chọn cho mình một phương cách để sống , đi vào con đường thiện vậy .Nhưng hỡi ơi ! chỉ là những xiềng xích nô lệ bản thân ...khi nó chợt nhận ra ,  kẻ sống ác tự trói mình bằng xích Sắt , và người hành Thiện cũng đã tự trói mình bằng xích Vàng... Nó thật sự không biết mình phải đi như thế nào . Hoàn toàn mù mịt không lối thoát ....
 Chợt nhận ra bản thân mình Vốn : Đói khát , Ngu si , Yêu thương , SỰ BIẾT và phải Chết ...
Sự đói khát , bệnh tật khiến mình phải lo toan và đầy sợ hãi ; phải lo tích lũy của cải tiền tài....
Ngu si càng làm cho mình kinh hãi hơn ...Mãi mê lo học hỏi , hiếu tri để tự hoàn thiện cho cái ngu đó .
Tình yêu thì luôn ở cùng ta ...muốn được yêu và yêu ...nhưng luôn lo lắng sẽ bị tổn thương chính tình yêu của mình...luôn yêu cho chính bản thân mình , chỉ vì chính mình thôi ...một tình yêu nhỏ nhen , ích kỷ đầy tham vọng đã được thành lập trong ta ! Ta không thực sự nhận thức tình yêu chân chính được sinh ra bởi sự bất chợt và bắt gặp sự chân thiện mỹ và đã bùng dậy tình yêu vô điều kiện vì người và với người...
 Sự BIẾT thì ta bất hạnh hơn loài vật kia , vì chúng cứ sống và sẽ chết ; còn ta ? Ta biết sống để rồi chết , ta có lý trí và tư duy chính mình , vậy trí tuệ sự biết của ta đâu rồi ! Cuối cùng cái bất hạnh lớn nhất mà ta phải cưu mang ; là ta biết ta phải Chết , mà vẫn phải Sống để rồi chờ Chết mỗi ngày...Một thây CHẾT biết đi !!!
Sau bao ngày miệt mài tìm lại chính mình , mà vẫn không lối thoát ...

Ta chợt tự hỏi cái khôn ngoan , thông minh , trí tuệ của ta đâu rồi ? Tại sao trí tuệ ấy không giải quyết được vấn nạn của chính nó ...? Ta là ai ? ta sống để làm gì đây hỡi người...? Trí tuệ ư ? Khôn ngoan ư ? Có chăng ? !!! Ta Chợt nhận ra rằng ta thật sự thấp hèn...Ta hèn mọn thật ... những ngạo mạn , tự hào chính bản thân ta từ xưa cho đến giờ đã vội bỏ ta đi ...Những tình cảm nhỏ nhen và đầy ích kỷ ti tiện ấy , ta cảm nhận thật sự đáng hổ thẹn...
Tất cả chỉ vì một cái Tôi đáng thương xót , đáng tội nghiệp của chính mình ...
Ta thật ra không là gì cả , không chút gì gọi là trí tuệ hay thông minh... khôn ngoan nào đã cho ta một cái sống vô nghĩa lý như thế này ? Ta Chợt nhận ra cái chân thật của Trí Tuệ mà bấy lâu nay là hằng hãnh diện và cưu mang nó ...Ta chợt nhận ra Tình yêu của ta...Một tình yêu chỉ phản nghịch lại là lòng hận thù vô nghĩa ...

Ôi ! Trí tuệ ư ? Ta là ai?
Từ trong sâu thẳm của tâm thức , vô thức ( chưa được biết tới ) đã bùng nổ lóe sáng , soi lối cho Ý thức ( đã được biết tới ) nhận thức ra Ta là Ai .
Từ đây tất cả đã đều được khép lại ...những hợm mình , nông nổi ... những con vật trong ta đã có tự ngàn xưa đã chết ...
Loài cục súc vô tri giả từ cho một thân phận , một tâm thức mới đã được ...TÁI SINH .
Trang Chu ( Hồ Điệp mộng )